Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2021

Posted by Đỗ Hữu Phúc On 06:18

CẦN NHỮNG TẤM LÒNG TRẮC ẨN

   Lâu đài có nguy nga tráng lệ đến mấy mà không có bóng người, mà rêu phong hóa thì cũng trở thành lâu đài ma; Trái đất này có đẹp xinh tới đâu mà loài người bị hủy diệt bởi Đại dịch Covid19 hay sự điên đảo của lòng tham cũng trở nên một hành tinh chết! Lúc này ngay ở đây, tôi và bạn, rất cần sự thức tỉnh trong tâm thức cũng như kích hoạt lòng thương cảm trước nghịch cảnh thiên tai, dịch bệnh và những nỗi đau đang diễn ra trên thế giới này, để tâm hồn chúng ta, mà ta gọi là QUÊ HƯƠNG TINH THẦN được sưởi ấm, được an yên!!! 

   Khi lênh đênh trên biển, nếu không có la bàn định hướng, chúng ta rất khó có thể cập bến. Cũng như vậy, nhân loại sẽ dễ bị lạc lối nếu không có những vị Thầy vĩ đại về tư tưởng đạo đức dẫn dắt chúng ta đi đúng đường. Xã hội sẽ ra sao nếu thiếu vắng đi những con người giàu lòng trắc ẩn, họ luôn thương cảm đến những cảnh đời còn gặp nhiều khốn khó, éo le… ?!

   Nếu thực sự là người hiểu biết, và nếu chưa thể có điều kiện để sẻ chia khó khăn với người bên cạnh những lúc đất nước đang hoạn nạn như thế này, thì tôi vẫn tin rằng: ít nhất tôi và bạn sẽ dành sự tôn kính, tôn trọng cũng như sự ngưỡng mộ cho những bậc Thầy về TINH THẦN cũng như những quý vị vẫn luôn đang tâm huyết, ưu thời mẫn thế với xã hội này!!!

   Khi chúng ta có cái thân thể này, thì lạnh chịu không được, nóng chịu không được, mệt chịu không được, đói chịu không được, thế nào cũng là khổ, huống chi 500 trẻ em nghèo mắc bệnh tim bẩm sinh và não úng thủy trên khắp cả nước mỗi năm chịu sao nổi nếu không có những tấm lòng vàng với những quỹ từ thiện ra đời…? Hiện giờ cả thế giới đang hứng chịu đại dịch Covid19, tất cả mọi người đang từng ngày vật lộn vất vả ở những nơi đang có dịch, xã hội đang phải học những bài học xáo trộn rất lớn!

   Có bệnh, gặp hoạn nạn,… chúng ta thấy khó chịu, sinh lão bệnh tử ấy, thành trụ hoại diệt ấy chính là để chúng ta trong khổ mà tỉnh ngộ, trong kiếp nạn mà  hoàn trả nghiệp…

   Trong lúc đang sung sướng, hạnh phúc hân hoan, mấy ai nhớ những kỉ niệm này, nhưng cứ thử rơi vào hố sâu của đau khổ, bị quẳng xuống vực thẳm của đắng cay xem, ta sẽ thấy thấm thía và nhớ đến tận xương tận tủy những bài học trong mất mát này! Người ta vẫn thường nói: mất tiền là mất ít, mất tình cảm là mất nhiều, còn với mất NIỀM TIN thì là mất tất cả, có đúng không quý vị?!!!

   Trong quá khứ, ai cũng đã từng phạm sai lầm, điều quan trọng, hiện tại bạn thức tỉnh đến đâu và tiến bộ như thế nào…?

   Thử hỏi rằng xã hội ta đang tiến hóa hay đang thoái hóa?! Nhân loại cho rằng khoa học đang phát triển tiến bộ, thực ra cũng chỉ bất quá là đi theo quy luật vũ trụ. Thực tế, các bạn thử để ý xem, khoa học càng phát triển thì loài người càng gặp lắm thiên tai, xã hội càng phát triển thì nhân loại ngày càng gặp các bệnh dịch quái ác hơn, con người đối xử với nhau ngày càng thậm tệ hơn… !! Như vậy, thì xã hội chẳng đang thoái hóa là gì… Liệu chúng ta có thấy bàng hoàng khi nhận ra nghịch lý này không?!

   Trương Quả Lão trong bát tiên, sống vào thời kỳ nhà Đường, tại Hằng Châu, Trung Quốc, ông thường xuyên cưỡi lừa ngược; rất ít người biết được tại sao ông lại cưỡi lừa ngược. Ông phát hiện rằng đi về trước lại chính là thụt lùi, nên ông quay trở lại cưỡi như thế! Tin hay không là quyền của bạn!

   Thời đại chúng ta đang sống ngay đây, vào lúc này, khi có ai đó nghĩ đến thế sự nhân tình đang diễn ra, người đấy tìm cách thúc đẩy mọi người vượt qua giới hạn của bản thân để giúp đỡ những nỗi đau về thể xác, tinh thần hoặc cảm xúc của người khác và cũng như chính họ. Người đấy có sự nhạy cảm, một khía cạnh cảm xúc đối với sự đau khổ. Người đấy mong muốn làm giảm bớt sự khốn khó của người khác. Người đấy bị lay động bởi đau khổ và trải nghiệm động lực để giúp giảm bớt và ngăn chặn nó. Người đấy phản ứng với đau khổ xuất phát từ cội rễ, từ sự lo lắng, từ sự ấm áp và quan tâm... thì tôi thấy rằng người ấy là người giàu sự cảm thông, lòng trắc ẩn; hay tâm của người ấy cực kỳ đáng trân quý, đáng tôn trọng,… nên chúng ta có thể ngưỡng mộ những con người ưu thời mẫn thế đấy một cách vô điều kiện!!

   Nên nhận thức rằng không phải do tình cờ mà chúng ta gặp nhau ở đây lúc này. Tất cả sự gặp gỡ trong đời đều do nhân duyên được thu xếp từ trước qua luật Nhân quả. Mỗi nhân duyên gặp gỡ ai đó đều chứa những bài học mà con người cần phải học, vì người ta gặp nhau là để học hỏi lẫn nhau. Có khi là bài học về hạnh phúc, có khi là bài học về sự đau khổ. Có khi gặp nhau để trả nợ, có khi gặp nhau để nối lại duyên xưa… Qua những bài học này, con người sẽ học những bài học cần thiết cho mình, biết đâu là điều cần làm để thay đổi, để chuyển hóa, để phát triển lên mức độ hiểu biết cao hơn.

   Người thông minh phải biết đặt câu hỏi chứ không nên trách trời trách đất hay than vãn... Chúng ta nên nhớ đừng bao giờ ngạo mạn và phán xét người khác dù họ sai lầm hay có trình độ thấp kém thế nào đi nữa, mà chỉ nên học hỏi sự thật của chân lý. Vì bất cứ một tư tưởng hay một lời nói nào cũng đều tạo ra nhân, và đã có nhân thì chắc chắn sẽ tạo quả.

   Nhiều người không hiểu tại sao mọi việc lại xảy đến với mình là vì họ đã quên đi cái nhân mình từng gieo trước đó. Cái nhân do mình tạo ra sẽ chiêu cảm ảnh hưởng chung quanh để tạo ra quả. Gieo nhân nào thì gặt quả nấy.

   Ví dụ khi người ta chỉ biết đến mình, không biết yêu thương hay nghĩ cho người khác, họ sẽ tạo ra cái nhân của sự cô đơn.

   Rất có thể, nếu là người vô đạo, thì chỉ có những giây phút cuối đời mới là lúc con người ta có cơ hội được sống chân thành, thật tình với nhau nhất. Vì chỉ khi nào thấy mất mát hay thiếu thốn thứ gì, thì con người mới thấy rõ giá trị và sự cần thiết của nó! Như khi bị giãn cách xã hội vì đại dịch Covid19, ta mới thấy khoảnh khắc được tự do đi chơi, vui cùng bạn bè cùng người thân mới hạnh phúc tuyệt vời làm sao. Còn khi đại dịch Covid19 chưa xuất hiện, việc dạo chơi như thế đối với ta có lẽ như một áng mây trôi, tồn tại hay không trả có ý nghĩa gì hết! Có đúng không mọi người?!!!

   Hạt mầm cuộc đời trao cho bạn đều chưa phải của bạn, hiểu biết và trách nhiệm của mỗi người phải là hạt mầm tự nảy nở trong chính mình, thông qua những trải nghiệm, suy ngẫm, cảm ngộ của mình. Muốn có sự hiểu biết thật sự, bạn phải dựa vào nỗ lực của chính mình để tìm ra câu trả lời cho những điều bạn muốn biết. Đó mới là sự hiểu biết có giá trị!

  Không phải ngẫu nhiên mà chúng ta sẻ chia với nhau những điều này đâu. Mục đích của chủ đề “Covid19 gõ cửa” này là mở khóa cánh cửa nhà tù vô hình đang giam hãm, che mắt tâm thức chúng ta, là để dẹp tan những luồng tư tưởng tà đạo hàng ngày hàng giờ đang xỏ mũi chúng ta, đang dẫn dắt chúng ta lầm đường, lạc lối!

Link bài viết trên Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=J3u63Q8Ql_s&t=7s




   Chúng ta đều là phần tử của một sự sống vĩ đại hay còn gọi là Chân ngã, thuộc về một năng lượng khởi thủy uyên nguyên, được sắp đặt khéo léo bởi những định luật trong vũ trụ. Trải qua muôn vàn kiếp sống, con người đã từng lầm đường lạc lối vì tự cho mình là thực thể riêng biệt, có tự ngã, độc lập khỏi những quy luật của vũ trụ. Con người ngạo mạn cho rằng mình là những chủ nhân địa cầu, dùng kiến thức hạn hẹp của mình để thống trị và hủy hoại tự nhiên. Những người thiếu hiểu biết còn kéo bè kết phái phơi bầy thói tham lam quá độ, chiếm đoạt thiên nhiên, phá rừng, xẻ núi, bắt giết thú hoang phục vụ cho các nhu cầu,... Loài người thông minh hơn loài vật nhưng của cải, danh vọng, vật chất đã làm họ điên đảo, bất hoà có khác chi loài cầm thú?!

   Chính vì cái tôi tham sân si, xa rời khỏi đại đạo tự nhiên nên nhiều người chỉ nghĩ đến bản thân, chỉ muốn đạt được mục đích cá nhân chứ đâu biết nghĩ đến người khác hay đến muôn loài, càng không biết tìm kiếm cội rễ của vòng nhân quả và sửa đổi mình.

   Vì sự tham lam ích kỷ này mà con người không ngừng vơ vét tài sản chung của vạn vật để tích lũy cho riêng mình, một số người còn bòn rút, biển thủ những quỹ từ thiện để tiêu sài cá nhân một cách vô nhân tính… Các bạn có thể thấy đại dương đang nhiễm độc, thủy hải sản đang kêu cứu, rừng đã bị hủy hoại hơn 80%, động vật hoang dã đang than khóc,… Trái đất đang bước vào “đợt tuyệt chủng thứ sáu” chỉ trong vài chục năm ngắn ngủi…

   Con người với cái tôi ngạo mạn chỉ chạy theo vật chất, lợi ích. Giữa giá trị và giá cả thì họ sẽ chẳng ngần ngại mà lựa chọn giá cả, họ trọng tiền tài hơn mọi thứ khác, trà đạp lên nhân phẩm và niềm tin một cách tàn nhẫn... Chúng ta thật thấm câu nói: “Bạn bè kết giao bằng ân huệ chỉ là ngắn ngủi tạm thời – Bạn bè kết giao bằng nhân phẩm ấy mới là vĩnh cửu dài lâu”.

   Rồi, mà những tài sản, danh vọng vốn vô thường, tất cả đều chỉ là thứ bên ngoài, là thứ nay còn mai mất, nó không giúp ích cho sự an lạc hay hạnh phúc thật sự, nó không phục vụ cho hành trình đi về cội nguồn thanh khiết, tìm về chân ngã thiêng liêng.

   Mà một ví dụ cho sự ngạo mạn quá mức của đa số loài người đã phải trả một cái giá không nhỏ trước một thực thể vô hình mà mắt thường không nhìn thấy được – đó chính là vi rút Corona.

   Bạn biết đó, vạn vật trên thế giới này như cỏ cây, hoa lá, côn trùng, thú vật và cả con người thì nhiều vô kể, không thể đếm được. Tuy nhiên bên trong vạn vật tưởng chừng vô vàn khác biệt đó, tinh hoa vẫn là nhất thể, đó là sự sống hay chính là năng lượng uyên nguyên. Các bạn có thể so sánh tổng thể uyên nguyên đó như là nước, còn vạn vật là sóng. Sóng thì muôn trùng sóng lớn, sóng nhỏ, sóng cao, sóng thấp,… nhưng tựu trung bản chất vẫn chỉ là nước. Nếu chân ngã là đại dương thì bản ngã chỉ là lượng nước đựng trong cái chén nước bé nhỏ. Tuy đại dương và chén nước nhìn bề ngoài không giống nhau nhưng đều cùng là nước. Vấn đề làm sao nước trong cái chén chật hẹp kia có thể trở về được với đại dương bao la.

   Này các bạn, cá hồi sinh ra ở nước ngọt, theo dòng nước ra biển và sống ở đây cho đến khi trưởng thành rồi lại trở về nguồn. Hãy nhìn nó lội ngược dòng về sinh quán, nó bơi một mạch đâu hề phân vân lưỡng lự. Nếu ta bắt nó đem đến một chỗ khác, nó vẫn trở lại nơi xưa. Ai đã dạy cho nó phân biệt một cách chắc chắn như vậy?

   Chúng ta – là nước trong cái chén chật hẹp – chẳng lẽ lại để thua loài cá hồi bé nhỏ kia, rằng ta không thể trở về được với đại dương bao la hay sao, không trở về được với đạo đức chân lý CHÂN THIỆN MỸ của con người hay sao?!

   Tôi thì không nghĩ như thế! Chỉ có điều là chúng ta có chịu quay về với QUÊ HƯƠNG TINH THẦN của mình hay không! Như một chốn QUÊ rất đỗi bình dị của mỗi người, có điều chúng ta có thường xuyên liên lạc, có thường xuyên về thăm QUÊ hay không, tư tưởng đạo đức tốt đẹp có còn nằm trong tâm khảm của mỗi chúng ta không mà thôi?!

   Còn QUÊ HƯƠNG TINH THẦN của mỗi người luôn ở đó, dõi theo bạn từng tháng từng ngày, không cần biết bạn là người con hiếu thảo hay đã lãng quên SINH QUÁN rồi, trong trái tim QUÊ HƯƠNG, bạn vẫn luôn hiện hữu!!! QUÊ HƯƠNG TINH THẦN chính là chốn tìm về, là nơi tĩnh lặng, vỗ về tâm hồn bạn!!! Thật xót xa cho những ai còn đang tham lam, điên đảo, lạc lối... ngoài kia!

   Khi nào tâm của bạn trở nên tĩnh lặng, không còn bị ảnh hưởng, bị quấy rối bởi những tư tưởng bên ngoài, khi mọi sự suy nghĩ của trí óc đều lắng xuống, thì lúc đó bạn sẽ cảm nhận được một sức nóng lạ lùng tuôn trào khắp châu thân. Tuy nhiên, khi nó xuất hiện, bạn không nên để ý đến nó. Dù nó tạo cho bạn cảm giác vui sướng hay khó chịu, thì bạn cứ mặc kệ, hãy giữ tâm yên tĩnh như mặt nước hồ thu.

   Khi không bị thế giới bên ngoài lôi kéo thì bạn sẽ đạt được trạng thái định và trong tâm thức bất động, vô vi đó sẽ khởi lên một tình thương bao la vô bờ bến. Tình thương thật sự chỉ hiện diện ở cái tâm không còn tư dục. Lúc đó bạn sẽ thấy cõi lòng mở rộng đến tất cả mọi nơi, mọi vật, muôn loài. Bạn sẽ không còn thấy sự khác biệt giữa mình và vạn vật nữa. Đây là một thứ tình thương cao thượng rất khó diễn tả vì nó không giống như tình thương thông thường. Bạn có thể gọi đó là lòng trắc ẩn, lòng thương cảm hay lòng từ đều được!!!

   Có thể nói cách tiếp cận này nhằm vào việc phát triển sự hiểu biết thật sự, hay trí tuệ. Khi bạn có thể hoàn toàn làm chủ được tâm thức, không còn bị ngoại cảnh lôi kéo nữa thì dù trong hoàn cảnh nào bạn cũng có thể thản nhiên. Bạn sẽ có đủ kiến thức để nhìn nhận sự việc, để sẽ không bao giờ bị xỏ mũi dắt đi mà cam chịu lạc lối, bị đưa vào tà đạo nữa!

   Trong cuộc sống, ai cũng có lúc không làm chủ được mình, đôi khi nóng nảy, giận dữ, nói những lời không hay hoặc hành động không tốt. Đây đều là những phản ứng đến từ thói quen cũ. Bạn nên suy nghĩ, phân tích về các nhược điểm của mình để nhận thức về những lỗi lầm đã phạm. Sự suy ngẫm này sẽ giúp bạn thanh lọc tâm hồn, đặt mình trước sự cảnh giác của lương tâm. Tiếng nói của lương tâm chính là sự tổng hợp các trải nghiệm đã có, của những bài học đã học được từ quá khứ. Việc ôn lại bài học để rút kinh nghiệm sẽ giúp bạn tiến nhanh hơn trong việc học hỏi của mình.

   Đại dịch Covid19, sự tàn ác, con người sống tham lam, điên đảo, bất phân thị phi… tất cả những hiện tượng này diễn ra trong xã hội đang dạy chúng ta rất nhiều bài học quý giá mà chúng ta chưa hề được học trong quá khứ, rằng chúng ta cần phải trân trọng những điều ngay bên cạnh hằng ngày cho dù nó là nhỏ nhất – ví như không khí bạn thở hàng ngày hàng giờ chẳng hạn, khi chưa có vấn đề gì về việc thở, gần như đối tượng không khí – Oxy - không có khái niệm trong kí ức của bạn đâu, nhưng cứ thử là bệnh nhân F0 đang cấp cứu vì Covid19 đi, bạn sẽ thấy không khí đáng được trân quý nhường nào, cũng như ta cần phải biết trân trọng sự chia sẻ từ những cá nhân giàu lòng trắc ẩn với những mảnh đời còn đang gặp khó ngoài xã hội!!!

   Có câu nói rằng “khi cùi trỏ xuất hiện, mà ta không có động thái thức tỉnh gì thì sau đó sẽ là búa tạ”, với câu nói này, tôi mong chúng ta tự thực hành trong hoàn cảnh đại dịch Covid19 hiện nay thật nhanh còn kịp, vì chỉ có người uống nước mới tự biết nóng lạnh, vì Nhân quả đừng đợi thấy mới tin, Mẹ Thiên nhiên vô cùng công bằng, tất cả những nhân của lời nói, việc làm, suy nghĩ mà ta gieo vào vũ trụ ngày hôm nay thì ta sẽ được nhận lại những quả thích đáng vào ngày mai, đấy là chân lý tuyệt đối đúng!!!

   Chúng ta sống và làm việc thì tất nhiên phải giao thiệp, tiếp xúc với đủ mọi loại người trong xã hội, nhưng ta nên tránh làm những việc không phải mục đích của mình. Trước khi làm gì thì suy nghĩ kỹ xem nó có phải là mục đích của ta hay không? Mục đích ở đây là những điều ta cần làm để học hỏi trong đời này. Nó không nhất thiết là điều ta muốn làm hay bắt buộc phải làm. Tất cả chúng ta đều có mục đích riêng do Nhân quả đưa đến, đồng thời cũng có nguyện vọng từ quá khứ.

   Tất cả mọi người đến thế gian này để áp dụng điều đã học vào đời và học thêm điều mới. Điều quan trọng trong đời mỗi người là phải tìm được mục đích đó và thực hành những việc cần thiết để hoàn tất bài học và tiếp tục thăng tiến trên con đường phát triển trí tuệ, trên con đường quay về với QUÊ HƯƠNG TINH THẦN. Đừng làm những chuyện vô ích, đừng để hoàn cảnh xung quanh lôi kéo, đừng để tham vọng cá nhân xen vào mục đích tu tập của mình. Khi tiếp xúc với mọi người, nên tránh nói những lời không cần thiết. Hãy suy nghĩ đến hậu quả của lời nói trước khi thốt ra.

   Nên nhớ rằng, bất cứ hành động, cử chỉ, lời nói hay ý nghĩ nào cũng là nhân và đã có nhân thì ắt có quả. Mọi việc lớn nhỏ xảy đến đều nằm trong vòng Nhân quả. Hiểu được Nhân quả là bước khởi đầu, hiểu rồi thì cũng phải biết áp dụng triệt để nó trong mọi hành động nữa.

   Mỗi người có biệt nghiệp của riêng mình và nơi ta làm việc cũng có cộng nghiệp chung của mọi người. Có những việc ta có thể đóng góp nhưng cũng có những việc phải để cho luật Nhân quả xử lý. Do đó, ta hãy tự biết cái gì có thể thay đổi, cái gì không thể thay đổi và chấp nhận nó như một bài học.

   Hành trình về QUÊ HƯƠNG TINH THẦN đến đây, hy vọng chúng ta – những viên phèn chua đang dần làm trong thùng thuốc nhuộm của thiên tai, dịch bệnh, khổ đau, phiền não, tham lam điên đảo, thị phi… - đang học dần được bài học của chính mình rồi!

   Chúng ta hãy đặt niềm tin vào luật Nhân quả!!! Nếu không cần phải học bài học gì trong kiếp sống này, thì chúng ta đã đang ở một phương diện khác rồi chứ không còn như hiện tại nữa đâu!

   Xin được tri ân chân thành tới các bậc Thầy về tư tưởng đạo đức đúng đắn cũng như các quý vị giàu lòng trắc ẩn cho xã hội này!! Xin được trân trọng cảm ơn vì tất cả!!!

   Xin mến chào tạm biệt !!!

- - - - - - -

#NguyenPhuongHang #NguyễnPhươngHằng #Nguyen_Phuong_Hang #Nguyễn_Phương_Hằng #nguoigiaulongtracan #nguoigiaulongthuongcam #nguoicotamcotam #followher #likeher #covid19colambanthuctinh #minhtriet #gocsuyngam #dungtronchaymai #haydoimat #hayquayvevoiquehuongtinhthan #haygiacngo #haythuctinhtruocthientai #haytinhthuctruocdaidich #haygiacngotruocdaidichcovid19 #thungthuocnhuomcotrongtrolai #thung_thuoc_nhuom_co_trong_tro_lai #thùngthuốcnhuộmcótrongtrởlại #thùng_thuốc_nhuộm_có_trong_trở_lại #truongmamnon #truongmaugiao #kidergarten #preschool #fieldtrip #followus #followme #QuyetTamDayLuiDaiDichCovid19 #NiemTinChienThang #VungTinVietNam #KhongDeAiBiBoLaiPhiaSau #HAYSONGCUOCSONGCUAMINH #HAYDITHEOTRAITIM #HAYYEUTHUONGNHIEUHON #HAYGIAODUCHOPTAC #DUNGBITMOMLUTRE #GIAODUCHANHPHUC #DungNhoiNhetKienThucMayMoc #KYNANGCUOCSONG #HAYBAOVETRAIDAT #HAYBAOVEMOITRUONG #HAYBAOVEMETRAIDAT #EarthBuddies #HOCBANGCATRAITIM #GIAODUCCHUDONG #TRUONGHOCMO #GIAODUCTUDO #covid19 #corona #BeyondLoving #mamnonhoaanhdaoblogspotcom #kenhgiaoducso1vietnam #dophuchoaanhdao #hoaanhdaotayho #share #haycoductin #covid19danggocua #covid19đanggõcửa #covid19_dang_go_cua #covid19_đang_gõ_cửa

0 comments:

Đăng nhận xét