TÁC HẠI CỦA VIỆC ĂN THỊT
Chúng ta đã thấy cấu tạo và sinh lý của loài người thuộc
sinh loài ăn thảo mộc, nếu ăn huyết
nhục nhất định sẽ mắc nhiều bệnh tật nguy hiểm và chết non (mục 1 - 2 và 3 chương
này).
Vì
sao vậy? Xin đề cập thêm một vài khía cạnh dưới đây:
a. Ăn thịt có hại như
thế nào?
•
Hóa chất độc:
Độc
hại: Mục I - 2 - b chương này, chúng ta đã thấy: Thực phẩm từ động vật không phù hợp với cấu tạo, sinh
lý của cơ thể loài người, nên
khi ăn vào sẽ gây nhiều trở ngại, rắc rối, bệnh tật. Vấn đề nổi cộm hiện nay là thực phẩm từ động vật có
chất cholesterol, rất độc hại.
Trong khi ở thực vật hoàn toàn không có.
Bên
cạnh đó, trong thời đại văn minh công nghiệp ngày nay, phân hóa học, thuốc trừ sâu, diệt cỏ được sử
dụng rộng rãi, phế thải công nghiệp,
khói bụi xe cộ... lan tràn khắp nơi, là những nguồn độc hại nguy hiểm khôn lường.
Thực
vật lẽ ra chỉ hấp thụ nhiệt độ, ánh sáng, không khí, nước và các chất khoáng tự nhiên, thì nay lại hấp
thụ và tích lũy cả các hóa chất
độc. Đến động vật ăn thực vật lại tích lũy các chất độc đó rồi cô
đặc gấp mười lần và rất bền vững, đặc biệt
trong gan và mỡ, gây tai hại
cho chính bản thân con vật và chờ dịp gây hại cho sinh vật nào ăn thịt chúng. Động vật ăn thịt lại tích
lũy và cô đặc một lần nữa (gấp
mười lần) các chất độc hại trong cơ thể chúng.
Đến
lượt những người ăn thịt; mắt xích cuối cùng của chuỗi dây chuyền thức ăn, lại một lần nữa tiếp nhận,
cô đặc và tích tụ những chất
độc hại trong cơ thể mình, vì vậy tác hại còn nhiều hơn gấp bội! Đặc biệt nguy hiểm đối với bào thai
và hài nhi vì phải tiếp nhận độc
tố qua nhau thai và sữa mẹ!
•
Phi tự nhiên: Thịt gia súc gia cầm chăn nuôi theo quy trình công nghệ hoàn toàn phi tự nhiên: Chuồng trại
chật chội, có khi tới mức không
thể vận động được, lại cách ly với môi trường xung quanh, nên con vật luôn bứt rứt, căng thẳng...
Thức ăn công nghiệp còn trộn
thuốc kháng sinh, thuốc kích thích, càng tạo nhiều độc tố rồi tích tụ lại, đã đầu độc cơ thể, đặc biệt
hệ thần kinh, khiến nhiều vật nuôi
trở thành “điên”!
•
Mầm bệnh và độc tố: Bản thân con vật cũng bị một số bệnh có thể lây sang người, điển hình là bệnh cúm
gia cầm do chủng vi-rút H5N1,
bệnh heo tai xanh và gần đây nhất là bệnh bò điên, cúm heo... đã lan tràn rất nhanh. Nhiều quốc
gia trong đó có Việt Nam có lúc
đã phải đóng cửa trường học!
Thông
thường, khi bị bệnh do vi trùng, vi-rút, ký sinh trùng hay thậm chí ngã què... cơ thể con vật sẽ tích tụ
mầm bệnh, độc tố, tà khí... Giải
pháp đơn giản, kinh tế và “an toàn” nhất của các nhà chăn nuôi là giết những con vật bị bệnh, kém phẩm
chất... làm thịt hộp để bán và
xuất khẩu! Vì thế, thịt chẳng còn là thịt tự nhiên, sẽ kích thích sự
phát triển các khối u ác tính và nhiều bệnh
tật khác trong cơ thể người
ăn.
Với
những con vật bị ung thư hoặc bất kỳ khối u gì, thì may lắm là khối u đó được cắt bỏ, phần còn lại chứa
đầy độc tố vẫn được bán như
thịt chính phẩm. Tệ hại hơn, chính những khối u, những phần thịt không đạt tiêu chuẩn còn được nhập
vào thịt vụn hoặc để làm dồi,
xúc xích bán cho người ăn! Các bác sĩ thú y kiểm tra thịt biết rất
rõ điều này. Chính vì vậy nếu ăn chay,
chúng ta sẽ không phải lo thức
ăn của mình đã chết vì bệnh gì!
Ngay
cả thịt của những con vật hoàn toàn khỏe mạnh thì cũng có độc tố, vì trong cơ thể chúng không ngừng
sản sinh ra các chất độc từ
các phản ứng đốt cháy bên trong từng tế bào, mô, các cơ quan... đào thải qua máu, thận, gan, mồ hôi...
Khi bị giết, quá trình đào thải đột nhiên ngừng, các chất độc nằm lại tại
chỗ và chờ để đi vào miệng
người ăn!
•
Tạo phản ứng axít: Thịt là loại thức ăn tạo phản ứng axít trong nội môi trường. Trứng cực Dương, rất khó
tiêu, còn tạo axít mạnh hơn. Thịt
và trứng làm suy giảm sức đề kháng, khiến các chất cặn bã dễ kết tủa, bám chắc trong các mô, cơ quan,
nhất là thành mạch máu, gây
trở ngại nghiêm trọng cho các hoạt động sinh lý bình thường, mở đường cho nhiều bệnh nan y cũng như sự
hình thành, phát triển các
tế bào ung thư, đặc biệt còn làm tăng lượng ammoniac là yếu tố trực tiếp gây ung thư. Chính vì vậy người
ăn nhiều thịt có tỷ lệ mắc các
bệnh ở hệ tiêu hóa và ung thư cao hơn hẳn!
Ngoài
ra, tính axít của thịt buộc cơ thể phải khởi động quá trình phân giải canxi từ xương, hoặc kết hợp với
canxi trong thành phần thức
ăn, gây nên bệnh loãng xương. Vì vậy quốc gia nào tiêu thụ nhiều thịt, nơi đó tỷ lệ dân số bị loãng
xương càng cao!
•
Trạng thái con vật khi bị giết: Điều mà rất ít ai, kể cả các nhà khoa học, chú ý đến, nhưng Phật giáo đã chỉ
ra từ lâu lắm rồi: Trong cơn đau
đớn quằn quại, khiếp đảm, tức giận, oán hờn... khi bị giết cơ thể con vật sẽ tiết ra chất chống đối.
Chất độc này sẽ lan tỏa khắp cơ
thể, giữ lại trong từng mạch máu, đường gân, thớ thịt và sẽ “tòng
khẩu nhập”, làm xáo trộn tâm trí người
ăn!
Thế
mà khi mổ dê, người ta đã khử mùi hôi của nó bằng cách dùng roi đánh đập, làm cho con vật toát vã mồ
hôi, kéo theo mùi hôi thoát ra.
Hành hạ con vật trước khi giết nó như thế quả là độc ác, đã đành, nhưng điều đáng nói là khiến con vật
quá sợ hãi, tức giận, phẫn
nộ... nên tuyến thượng thận của chúng tiết ra rất nhiều độc tố. Đồng thời sự kháng cự, giãy giụa, quằn
quại... hết sức trong tuyệt vọng còn đẩy mạnh phản ứng đốt cháy mãnh
liệt bên trong cơ thể, càng
xuất tiết nhiều độc tố hơn. Những chất cực độc đó lan tỏa khắp cơ thể con vật, chờ đến lúc đi vào
mồm người ăn thịt chúng!
Lễ
hội đâm trâu là trường hợp điển hình: Lòng “can đảm”, tinh thần “thượng võ” ở chỗ nào, mà người ta cột
con trâu lại rồi dùng vũ khí đâm
vào chỗ hiểm cho đến khi con vật gục ngã thì reo hò, uống rượu ăn mừng! Việc làm đó là vô cùng dã
man vì đã hành hình con vật nuôi trung thành, đã gánh vác công
việc đồng áng nặng nhọc giúp
mình, trong khi nó vô tội và bị tước hết mọi khả năng tự vệ (*)!
(*)
Một lần đi công tác tại Pleiku (Gia Lai) được mời tham dự lễ hội đâm trâu, nhưng tôi cương quyết khước từ
vì không muốn chứng kiến
hành động đối xử dã man với con vật hiền lành trung thành như vậy.
Bị
giết như thế, con vật vô cùng đau đớn, oán hờn, sẽ tiết ra rất nhiều độc tố để chờ đến giờ lên mâm cỗ
liên hoan!
Plutarch,
học giả thông thái Hy Lạp nói: “Người ta bức tử những con vật ngây thơ, không móng vuốt để tự vệ,
mà đáng lý ra, theo luật của
Tạo hóa, chúng có quyền được sống bình đẳng và hiện diện để làm đẹp quả địa cầu này như mọi loài
khác”!
Nhà
soạn nhạc kiệt xuất người Đức thế kỷ XIX R. Wagner khẳng định: “Sự sống của mọi loài đều có tính
bất khả xâm phạm!”.
B.
Franklin, nhà khoa học, chính trị gia nổi tiếng, một trong những người sáng lập nước Mỹ đã thốt lên: “Những
người ăn thịt là những kẻ
cố sát!”.
L.
Tolstoi, đại văn hào người Nga lên án: “Những người ăn thịt là kẻ phản đạo đức, phạm tội sát sinh! Chúng
ta không nên sai lầm chạy theo
lối sống của các loài cầm thú, nếu chúng ta tự coi mình cao thượng hơn chúng!”.
Leonardo
Da Vinci, danh họa, nhà khoa học, y sĩ lừng danh thời phục hưng, nhấn mạnh: “Những ai không biết
quý trọng sự sống của các loài
khác là những kẻ không đáng sống!”.
Pythagore,
nhà toán học lừng danh, thiết tha kêu gọi: “Này bạn! Xin đừng làm nhơ nhớp thân thể của mình bằng
những thức ăn tội lỗi!”.
Và,
hiển nhiên rằng, “Không sáng tạo ra được những sinh vật đó, thì chúng ta không có quyền cướp đi sinh mạng
của chúng!” (Khuyết danh).
Trong
“lễ hội chọi trâu”, người ta kích động cho những con trâu mộng lao vào cuộc tương tàn lẫn nhau hết
đợt này đến đợt khác. Trong
trạng thái căng thẳng và sử dụng cơ bắp tối đa kéo dài như thế, khiến các phản ứng đốt cháy bên
trong và tuyến thượng thận tiết
ra rất nhiều độc tố lan tỏa và ứ đọng khắp cơ thể. Nhưng ngay sau đó những con trâu chọi tội nghiệp ấy
(dù thắng hay thua) liền bị cắt tiết, xẻ thịt! Chất độc trong cơ thể
chúng chẳng còn con đường nào
khác là lên mâm cỗ rồi ùa vào mồm những người liên hoan ăn mừng!
Sau
lễ hội, nhiều kẻ vụ lợi đã bán thịt trâu chọi “giả” với giá khá hời! Nhưng tôi, thì tôi chúc mừng cho những
ai “được” ăn loại “thịt giả” đó!
Có thể thông hiểu với điều trên đây nếu chú ý quan sát trên
chính bản thân mình:
Sau cơn giận dữ, sợ hãi tột độ, cơ thể trở nên mệt mỏi, rã rời, đau yếu... đó là do độc tố, đặc biệt
từ hormone thượng thận
tiết ra, thấm vào máu và lan truyền khắp thân thể.
Người
ta đã mô tả sự việc sau: Hai vợ chồng trẻ nọ (ở Mỹ) xô xát nhau, người chồng không chịu nổi đã bỏ
nhà ra đi, cô vợ còn gào thét
chửi rủa theo. Đứa con mới sinh đang ngủ bật thức dậy khóc thét lên. Cô vợ vội ôm con, nhưng lửa phẫn
uất đang ngùn ngụt, không
biết làm gì, cô ấn vú vào miệng con vừa tiếp tục gào thét, chửi rủa... Đứa trẻ bú no thì chết ngay
tức khắc! Xét nghiệm cho thấy hài nhi bị ngộ độc cấp tính! Chính
chất độc do cơn thịnh nộ của người
mẹ tiết ra đã tràn vào máu, tới sữa và giết đứa con thơ vô tội của họ! (Nhiều nước khác cũng thấy những
hiện tượng tương tự vậy).
Một
thí nghiệm vô cùng đơn giản nhưng nổi tiếng, để chứng minh hiện tượng trên, tiến hành như sau: Dẫn
hơi thở của người đang trong
cơn phẫn nộ vào tuyết trắng. Tuyết sẽ xám xịt lại. Làm tan chảy những tinh thể tuyết đó rồi tiêm
vào chuột thí nghiệm. Chuột sẽ chết
ngay trong chốc lát!
Những
con vật nuôi nhốt trong điều kiện quá tồi tệ và bị giết trong trạng thái đau đớn, quằn quại đến tột
cùng, như mô tả trên đây, chắc
chắn thịt và sữa của chúng sẽ chất chứa nhiều độc tố đầu độc người ăn đến mức độ nào? Điều này giải
thích vì sao khi ăn các động vật bậc thấp như tôm, sò, ốc, hến...
sẽ ít độc hại hơn, vì hệ thần
kinh của chúng chưa phát triển, nên không có phản ứng sợ hãi, tức giận, phẫn nộ trước khi chết. Mặt
khác, chúng hầu như sống
ngoài tự nhiên hoặc không bị nuôi trong các quy trình công nghệ hiện đại, điều kiện sống không cách
ly với thiên nhiên, lại không bị xử lý các hóa chất độc (kháng
sinh, thuốc kích thích, thuốc sát
trùng)... nên không tích lũy các chất độc.
Tuy
nhiên, trong tình trạng môi trường ô nhiễm nặng nề ngày nay thì các dòng nước, nhất là cửa sông, nơi hứng
chịu nhiều chất độc, các sinh
vật sống dưới đáy, nhất là bộ nhuyễn thể đã tích lũy khá nhiều kim loại nặng rất độc hại, vì vậy, tốt
nhất không nên ăn chúng!
Mặt
khác, xét ở phương diện giáo dục, có thể thấy điều vô cùng mâu thuẫn đến mức ngược đời là: Gia
đình, nhà trường, xã hội luôn luôn
dạy trẻ nhỏ phải biết yêu thương các con vật bằng mút, nhồi bông, đất nung, bằng gỗ... là những con
vật ảo, nhưng lại ép các cháu
ăn thịt những con vật thật đó! Tình thương yêu như thế chỉ là bề ngoài, giả dối! Thích ăn thịt, thì
làm sao trẻ có thể thực sự thương
yêu các loài vật đó được chứ?!
Điều
nghịch lý đến kỳ lạ và sửng sốt là: Hàng ngày người ta cầu nguyện Thượng Đế, Giáo chủ tha tội cho
mình, nhưng cứ liên tục phạm
tội sát hại sinh mạng của những con vật khác, thì lời cầu nguyện của họ liệu có phải là “nỏ mồm,
giả dối” không? Hàng năm cứ
đến ngày lễ “Tạ ơn” là người ta thẳng tay “gây oán”, giết hàng loạt gia cầm. Đến ngày lễ “Phục sinh” là
đua nhau “khai tử” hàng loạt gia súc để “ăn mừng”! Những dịp lễ
tết, giỗ chạp... người ta luôn
cầu nguyện cho ông bà, bố mẹ, người thân... đã qua đời được xá tội, mau chóng siêu thoát. Thế nhưng,
mâm cơm cúng trên bàn thờ lại là xác của những con vật vô tội
bị chết oan uổng bởi những hành
động độc ác, dã man: cắt tiết, làm lông, phanh thây, mổ bụng, băm ra từng mảnh... thì những người được
thờ cúng sẽ nhận được lời
cầu nguyện hay tội lỗi?
Những
ngày lễ tôn giáo đầy ý nghĩa như thế đã bị thực thi theo hướng hoàn toàn trái ngược. Liệu còn ý
nghĩa gì nữa chứ?
Ăn
thịt còn gây ảnh hưởng xấu, rộng lớn đến mức không thể lường hết được, nếu nhìn dưới góc độ xã hội,
nhân văn: Việc ăn nhiều thịt của
người giàu là nguyên nhân gây ra nạn chết đói cho người nghèo! (Lời ông Tổng thư ký Liên hợp quốc
Kurt Walheim).
Vấn
đề này hiện còn rất ít người quan tâm tới một cách nghiêm túc, thích đáng, kể cả những người tiên phong
trong xã hội, để cảnh tỉnh lương
tâm nhân loại!
Điều
báo động khẩn cấp là, thói quen ăn thịt đã thúc đẩy chăn nuôi phát triển. Người ta phải chặt phá rừng
để lập trang trại và trồng lương
thực cho chăn nuôi, điều này trước hết đã làm mất cân bằng sinh thái.
Mặt
khác, nhiều nghiên cứu khoa học đã chỉ ra: Khí thải do chăn nuôi sinh ra nhiều hơn hẳn khí thải của
ngành giao thông vận tải (vốn
đang là sự nhức nhối, mối đe dọa quá lớn đối với loài người) càng đầu độc nghiêm trọng môi trường sống:
•
Trên 60% khí thải trong khí quyển phát sinh từ ngành chăn nuôi, gấp bảy lần so với bình thường! Đặc biệt,
chăn nuôi còn tạo ra nhiều
khí metan, độc hại gấp 21 lần so với khí CO2. Trong khi CO2 còn có ích cho quá trình quang hợp của
cây xanh, thì metan gây hại nghiêm
trọng cho cả động, thực vật, và là tác nhân chính hâm nóng bầu khí quyển, làm cho băng ở Bắc cực và
trên các đỉnh núi cao tan ra,
dẫn đến các hậu quả khôn lường!
•
Băng tuyết có vai trò như những tấm gương phản chiếu lại ánh nắng và nhiệt độ từ mặt trời chiếu xuống.
Băng tan ra, chức năng này
không còn nữa, nên trái đất càng bị hâm nóng hơn, từ đó bão tố, động đất, thiên tai... ngày càng nhiều,
sự tàn phá ngày càng khốc
liệt!
•
Băng tan sẽ làm cho mực nước biển dâng cao, xâm lấn đất liền, diện tích trồng lương thực bị thu hẹp lại:
Nước biển chỉ dâng lên một mét
là hơn 100 triệu người dân sinh sống ở vùng thấp ven biển trên thế giới không còn chỗ ở! Nước biển dâng
lên hai mét là toàn bộ đồng
bằng sông Cửu Long của Việt Nam và phần lớn đồng bằng sông Nile ở Ai Cập, hai vựa lúa lớn nhất
của hành tinh và nhiều vựa lúa khác nữa, sẽ bị xóa sổ!
•
Mặt khác, băng trên các đỉnh núi cao cũng giữ vai trò như tấm gương phản chiếu trở lại ánh nắng và nhiệt
độ từ mặt trời chiếu xuống
để giữ cho trái đất được ôn hòa, đồng thời còn là nguồn dự trữ nước, cung cấp từ từ cho các khe, suối,
rồi đổ vào các sông. Khi băng
tan hết, nguồn dự trữ đó không còn, lục địa sẽ khô hạn nghiêm trọng, đất đai khô cằn không thể
trồng cấy được, cây cối sẽ chết hết! Nguy cơ thiếu lương thực càng
tăng nhanh, nạn đói khủng khiếp
càng đến nhanh!
•
Băng tan, khí metan dưới lớp băng thái cổ thoát ra càng hâm nóng bầu khí quyển hơn. Lượng metan đó theo
nước về các đại dương, đầm
hồ lớn, hâm nóng khiến lớp metan trầm tích dưới đáy thoát ra càng làm cho nước nóng hơn nữa. Những vụ
“cháy đại dương” như thế
khiến nhiều loài sinh vật trong nước chết và có nguy cơ tuyệt chủng, các sinh vật trên bờ bị đe dọa
nghiêm trọng!
•
Lượng nước dồn vào đại dương, làm cho trọng tâm trái đất bị lệch đi, hành tinh này sẽ vừa quay vừa lúc lắc.
Mỗi lần trái đất lúc lắc, mọi
công trình trên mặt đất và con người bị văng ra xa hàng trăm mét và khi rơi xuống thì tan tành hết!
•
Hiện tượng băng tan, nước dồn về đại dương, rất có thể dẫn đến trục quay của trái đất thay đổi, quỹ đạo
chuyển động không như xưa nữa!
Hậu quả khó mà lường hết được!
Lịch
sử trái đất đã một lần bị loài khủng long tàn phá, khiến trục quay của nó bị lệch đi, mọi sinh loài
trên hành tinh bị hủy diệt. Ngày nay,
loài “khủng long hai chân” còn tàn phá hành tinh này nặng nề, toàn diện hơn, nên đại họa khó mà tránh
khỏi!
Có
thể nói, thói quen ăn nhiều thịt đang đe dọa, dẫn đến hậu họa tiêu diệt sự sống trên hành tinh này.
Đây là điều cần cảnh báo khẩn cấp
cho mọi người! Nếu không kịp thời chấm dứt tình trạng ăn thịt như hiện nay, thì thời gian chắc chắn
không còn bao lâu nữa! Chỉ khi
nào loài người chuyển ngay sang ăn thuần chay thì mới còn cơ may giảm bớt hoặc thoát khỏi đại họa khủng
khiếp này!
Nhưng,
hiện nay vẫn còn quá ít người thấu hiểu nguyên nhân sâu xa của những mối đe dọa mang tính hủy diệt
nói trên. Thiết nghĩ, những
người tiên phong trong xã hội cần phải nhìn nhận thật nghiêm túc, có thái độ và hành động thiết
thực, thích đáng trước hiểm
họa trên!
b.
Con đường gây hại của thức ăn huyết nhục
Tác
hại của việc ăn thịt có thể tóm tắt dưới đây:
•
Sự thối rữa: Ngay sau khi bị giết, protein trong cơ thể con vật đông đặc lại, các enzyme nội bào tự hoại
phóng thích ra, quá trình thối rữa
bắt đầu và diễn ra rất mạnh ở dạ dày, ruột của người ăn. Miếng thịt chính là một phần xác chết của con
vật! Thịt là thức ăn của xác chết!
Sự
thối rữa tạo ra độc tố phá hủy môi trường của những vi khuẩn có ích trong ruột non, làm thoái hóa các
nhung mao thành ruột, nơi hấp thu
chất dinh dưỡng từ thức ăn và sản sinh ra hồng cầu.
Thịt
lại vận chuyển rất chậm trong đường tiêu hóa, năm ngày sau khi ăn mới được đẩy ra khỏi cơ thể
(trong khi thức ăn thực vật do có nhiều
chất xơ, chỉ cần một ngày rưỡi). Suốt thời gian lưu lại trong cơ thể, những chất độc hại từ thịt thối
rữa thường xuyên tiếp xúc với thành
ống tiêu hóa, gây bệnh cho tá tràng, ruột già, làm suy yếu đường ruột.
Chính
vì thế những người ăn nhiều thịt thường có tỷ lệ mắc bệnh, điển hình là ung thư bộ máy tiêu hóa cao
hơn hẳn!
Mỡ
bão hòa và cholesterol từ thịt bám quanh các cơ quan năng động như tim, gan, thận... cản trở chức
năng hoạt động của các cơ quan
đó. Trong ruột già, các chất thải từ thịt có khuynh hướng làm tắc nghẽn kết tràng ngang, dẫn đến kết
bí độc tố, ngăn cản sự đào thải
cặn bã của đường tiêu hóa.
Hơn
thế nữa, ăn nhiều thịt còn khiến các cơ quan, nhất là tiêu hóa cần nhiều oxy hơn, từ đó nhịp thở tăng
lên, khó duy trì sự ôn hòa, bình
tĩnh, ý nghĩ trở nên thụ động, cứng nhắc, đa nghi (khoa học Tây Âu chủ yếu dựa vào sự nghi ngờ và rất
đề cao nghi ngờ), thậm chí
người ăn nhiều thịt còn hay hung hãn. Đó là những biểu hiện xấu của lực Dương.
Casein
trong sữa và các sản phẩm từ sữa rất khó hoặc không thể tiêu hóa được, sẽ tích tụ lại, rồi thối
rữa, sinh ra niêm dịch và độc tố bao
phủ bề mặt của dạ dày, ruột, tụy, gan, mật... làm suy yếu các cơ quan đó, khiến chúng đòi hỏi nhiều hồng
cầu để đưa oxy, chất dinh dưỡng
tới, chuyển CO2 và độc tố đến nơi đào thải. Ăn sữa liên tục, tình trạng đó kéo dài, sẽ tạo ra những
suy nghĩ bất thường, những phản
ứng trì độn và lý trí suy sụp nên chẳng thể thông minh được!
•
Bệnh ung thư: Bình thường thịt để lâu sẽ chuyển sang màu xanh xám. Ngành công nghiệp thực phẩm đã “ngụy
trang” sự đổi màu ấy bằng
cách dùng Nitrate, Nitrite và các chất bảo quản khác để thịt có màu đỏ như còn tươi. Nhưng từ rất lâu,
những chất này đã nhiều lần
được cảnh báo là tác nhân gây ung thư!
Hai
nhà dịch tễ học Gilbert và Dominici còn công bố: Trong mỗi cm3 phân của người ăn nhiều thịt có tới 67.000
vi khuẩn, trong khi phân của
người ăn chay chỉ có 2.250 vi khuẩn. Điều đáng nói là, các vi khuẩn trong đường ruột người ăn nhiều thịt
phản ứng với các dịch tiêu
hóa để tạo ra các hóa chất có hoạt tính gây ung thư, trong khi các vi khuẩn ở phân người ăn chay không
có hiện tượng đó!
Một
vài nghiên cứu đã chỉ ra: giảm 20% lượng thịt trong khẩu phần ăn, hiệu quả làm việc sẽ tăng lên 33%!
Các trẻ gái ăn thịt hàng ngày sẽ
có kinh sớm hơn, kích thích tố sinh dục nữ tiết ra nhiều hơn trong
suốt thời kỳ thanh xuân. Đến trung niên
nguy cơ bị ung thư vú cao hơn
hẳn so với ăn thuần chay! Nhiều nghiên cứu khác còn chỉ ra: Những người ăn thịt có tỷ lệ mắc ung thư
đường ruột cao hơn hẳn so
với người ăn chay!
•
Bệnh tim mạch: Chất béo trong thịt và cholesterol không được phân giải triệt để sẽ bám lại, khiến
thành mạch máu dày lên, tiết diện
mạch máu thu hẹp lại, máu lưu thông khó khăn, dẫn đến xơ cứng động mạch.
Tình
trạng kéo dài, sẽ không đủ máu cung cấp cho nhu cầu hoạt động, cơ thể suy sụp nhanh chóng, sẽ chết
sau một thời gian ngắn! May
thay, tim đã sáng suốt đập nhanh, mạnh hơn để bơm đủ máu cho nhu cầu của cơ thể! Thế là bệnh cao
huyết áp xuất hiện! Kéo dài
tình trạng ấy, tim sẽ suy yếu là điều tất nhiên, dễ hiểu!
Mặt
khác, rất quan trọng là, ăn nhiều thịt sẽ tạo nội môi trường axít khiến các chất béo và cặn bã bền vững,
khó đào thải. Lâu ngày sẽ bị
vôi hóa, bệnh xơ vữa mạch máu xuất hiện!
Vì
thế, có mối tương quan không thể phủ nhận giữa việc ăn thịt và bệnh tim mạch!
•
Bệnh tiểu đường: Là bệnh gây tử vong đứng thứ 8 ở Mỹ, tuổi thọ trung bình thấp hơn bình thường rất nhiều.
Bệnh làm hư hoại mạch máu
nên máu không đến đủ để nuôi các cơ quan bộ phận của cơ thể. Vì thế:
+
Mắt bị hư hỏng trầm trọng, là nguyên nhân hàng đầu dẫn đến bệnh mù, 80% người bị tiểu đường sẽ bị
mù.
+
Tỷ lệ suy thận gấp 18 lần bình thường. Giai đoạn cuối của bệnh tiểu đường, hầu hết người bệnh phải gắn
với máy lọc máu.
+
Lượng máu tới tứ chi giảm nên chỉ một sự nhiễm trùng nhẹ ở ngón chân cũng phải tháo khớp, cưa
chân...
+
Cơ quan sinh dục không được nuôi dưỡng đủ nên bị bất lực nghiêm trọng.
Nhìn
chung, trong vòng 17 năm kể từ khi bị bệnh tiểu đường, người bệnh thường bị đau tim, suy thận, chấn động
não, mù... Đó là thảm kịch
mà Tây y phải “bó tay”.
Nhưng,
bệnh tiểu đường có thể phòng, trị được bằng cách thay đổi chế độ ăn uống:
•
Tiến sĩ Inder Singh cho 80 bệnh nhân tiểu đường ăn rất ít chất béo, hoàn toàn không ăn đường. Sau 6 tuần,
trên 60% không cần dùng
insulin. Một tuần nữa thì 70% không cần tiêm insulin. Những người còn phải tiêm insulin thì với liều
lượng ít hơn rõ rệt so với trước.
Thời gian ăn kiêng càng dài, kết quả càng khả quan!
•
Nghiên cứu khác theo dõi trên 20 bệnh nhân tiểu đường phải tiêm insulin hàng ngày, được ăn nhiều chất
xơ, ít chất béo. Sau 16 ngày, 45%
không cần phải tiêm insulin nữa! Một nghiên cứu khác cũng chế độ ăn như vậy thì, 70% trường hợp
tiêm insulin, 90% phải dùng thuốc
điều trị, đều không cần insulin và thuốc sau vài tuần.
•
Trước Đại chiến Thế giới thứ hai, thổ dân ở một hòn đảo sống cô lập rất khỏe mạnh, hạnh phúc, đảo này được
mệnh danh là “đảo dễ chịu”.
Trên đảo có rất nhiều chim sinh sống. Phân chim qua nhiều đời đã chất thành núi. Sau chiến tranh,
các nước công nghiệp phát triển
đã chú ý tới chất phosphate từ những “mỏ phân chim”, họ đầu tư khai thác ồ ạt. Từ đó kinh tế trên đảo
phát triển nhanh, người dân giàu
có, đã chuyển sang lối ăn uống hiện đại: tiêu thụ nhiều thịt, mỡ,
đường, sữa hộp... giảm lượng chất xơ từ
rau củ... Kết quả là, hơn 1/3
dân trên đảo bị bệnh tiểu đường!
•
Nhiều nghiên cứu với quy mô lớn nhỏ, thời gian dài ngắn khác nhau đều đi đến kết luận thống nhất: Tỷ
lệ người mắc bệnh tiểu đường
luôn tăng theo mức độ tiêu thụ thịt và giảm xuống rõ rệt nếu ăn nhiều rau củ!
•
Nghiên cứu độc đáo của Sweeney: Chia những sinh viên khỏe mạnh, hầu như vô bệnh thành hai nhóm:
+
Nhóm 1: Ăn hai ngày nhiều chất béo
+
Nhóm 2: Ăn hai ngày nhiều chất ngọt
Theo
dõi khả năng điều chỉnh lượng gluco trong máu, kết quả thật không ngờ: Nhóm ăn nhiều chất béo khả
năng điều chỉnh lượng đường
trong máu bị rối loạn nghiêm trọng. Trong khi nhóm ăn nhiều chất ngọt thì khả năng ấy không rối loạn
nặng nề đến thế! Kết quả này đã gây nhiều sửng sốt, nhưng hầu hết
các bác sĩ Tây y đều không
biết đến nên chỉ khuyên người bệnh không nên ăn đường!
•
Bệnh thận, gút, viêm khớp: Nhìn chung, hàm lượng axít amin tổng số ở thịt khá cao nhưng tỷ lệ không cân
xứng với nhu cầu của cơ thể
con người, nên ăn thịt chẳng những cơ
thể chỉ sử dụng được một phần, có khi rất ít, mà điều vô cùng quan trọng là, lượng axít amin không được
hấp thụ ấy sẽ bị đào thải chủ
yếu ở dạng Urê và Uric. Do vậy, thận của người ăn nhiều thịt phải làm việc gấp ba, bốn lần bình thường
nên sớm suy kiệt.
Khi
về già, thận không còn làm việc hiệu quả như lúc trẻ, không còn khả năng đảm đương gánh nặng quá sức nên
bệnh thận càng trầm trọng!
Các
chất cặn bã tích lũy trong cơ rồi rắn chắc lại thành tinh thể gây đau đớn ở bắp thịt, tạo ra bệnh gút. Nếu
chúng tích tụ ở các khớp xương
thì dẫn đến bệnh viêm, thấp khớp. Nếu tích tụ ở các dây thần kinh thì gây bệnh viêm dây thần
kinh, đau thần kinh tọa...
-
Bệnh táo bón: Thịt có rất ít chất xơ nên vận chuyển chậm trong ống tiêu hóa, đã gây ra bệnh táo bón
kinh niên. Vì táo bón, khi đại tiện
phải rặn, tạo ra áp lực cao lên tĩnh mạch, khiến hình thành bệnh trĩ và phình các tĩnh mạch ở chân. Mặt
khác thức ăn huyết nhục lại kích
thích mãnh liệt, làm suy yếu dạ dày, càng làm trầm trọng thêm căn bệnh táo bón.
Các
chất độc ứ đọng trong ruột tiếp tục thối rữa, lại được màng ruột hấp thụ trở lại, nên gây ra các bệnh nhức
đầu, ngạnh kết, hôi miệng, viêm
ruột thừa, ung thư đại tràng, bệnh tim... Những bệnh ấy người ăn chay thường không mắc. Thậm chí nếu
đã mắc, nhưng chuyển sang
ăn chay lâu ngày sẽ giảm dần và hết!
Nhìn
chung, dù là thịt tốt và bảo đảm tiêu chuẩn vệ sinh đến đâu chăng nữa cũng không tránh được các độc
tố ứ đọng (do sản phẩm của
quá trình đốt cháy bên trong không kịp đào thải khi con vật bị giết). Nên ở các vùng dân cư có mức độ
tiêu thụ nhiều thịt và chất béo
bão hòa thường có tỷ lệ mắc các bệnh nan y và tử vong rất cao so với vùng cư dân ăn chay hoặc ăn rất
ít thịt. Trẻ nhỏ ăn nhiều thịt nướng, thức ăn chiên xào nhiều dầu mỡ,
thức ăn nhanh... thường là những
“ứng viên” của bệnh tim mạch, ung thư... trong tương lai gần!
Ngoài
ra, ăn nhiều thịt thì gan, thận phải làm việc nhiều hơn để tiêu hóa và đào thải độc tố, do đó khí lực của
hai cơ quan rất quan trọng này
suy giảm, nên cơ thể chóng già chóng chết!
-
Rối loạn sinh lý cơ thể: Nhiều công trình nghiên cứu ở các quốc gia, các vùng dân cư khác nhau cho thấy:
Trẻ gái càng ăn nhiều thịt, chất
béo, sữa... càng sớm có kinh, kinh nguyệt ra nhiều hơn, thời gian hành kinh lâu hơn, thời kỳ có kinh
kéo dài hơn và thường khó chịu,
đau đớn trước khi có kinh.
Thống
kê năm 1875 cho thấy: con gái Nhật Bản bắt đầu có kinh ở tuổi 16, 17, nhưng từ năm 1974 về sau là
12,2 tuổi.
Những
người có kinh sớm (dưới 13 tuổi) sau này thường có nguy cơ bị ung thư vú cao hơn 4 lần so với
người có kinh muộn (17 tuổi trở
lên), tuổi tắt kinh trung bình của họ là 50, trong khi những người
ăn chay thường tắt kinh ở tuổi 46.
Điều
rất đáng nói là, việc sử dụng hóa chất độc, chất kích thích trong chăn nuôi đã gây ra hiện tượng rối
loạn giới tính và nhiều hậu quả
khôn lường... ngày càng phổ biến!
Sự
trẻ trung của con người tùy thuộc vào sự trẻ trung của các tế bào, đến lượt mình, sự trẻ trung của tế
bào lại phụ thuộc vào sự thanh
khiết của máu đến nuôi dưỡng, máu lại được gan và thận thanh lọc. Cho nên muốn cho cơ thể trẻ
trung khỏe mạnh phải giữ cho
gan, thận cường tráng, tức là không nên ăn thức ăn huyết nhục để tránh cho máu bị nhiễm độc khiến gan,
thận phải làm việc nặng nhọc quá sức. Đó chính là bí quyết giữ
gìn sự trẻ trung khỏe mạnh và
trường thọ!
Các
nước Âu Mỹ đời sống cao, ăn nhiều thịt trứng sữa, đường nên cứ một giây đồng hồ lại có một trong năm
người mắc mới bệnh thấp khớp;
một trong bảy người bị suyễn; một trong mười người bị tim mạch. Sau tuổi 50 thì cứ mỗi giây lại có
một trong năm người bị mắc mới bệnh tiểu đường!...
Người
ta đã tổng kết: Nơi nào người Tây Âu “đặt chân tới” thì không bao lâu sau, nơi đó sẽ xuất hiện bệnh
truyền nhiễm và những bệnh chưa
từng thấy ở đó bao giờ…
- Ngô Đức Vượng -